một mình trong thành phố

Tôi đã ở thành phố này nửa năm mà vẫn chưa hoàn toàn nắm bắt được nó. Đôi khi, tôi vẫn đi lạc như một kẻ du hành ngơ ngác, dẫu nơi này chẳng hề rộng lớn. Thậm chí tôi vẫn chưa đi phà sang bờ “bên kia”, nghĩa là những hòn đảo phía xa…

Bóng đá và quan hệ quốc tế

Ai bảo bóng đá chỉ là giải trí? Nhìn vào sự kiện U23 Việt Nam vào chung kết AFC, mình thấy còn có một khía cạnh khác đáng lưu tâm. Đó là sự kiện này góp phần củng cố quan hệ Việt – Hàn, vì mối quan tâm của người Hàn Quốc đối với vai…

Wellington

Bạn bè hỏi mình, “Sống ở đó thế nào?” Thật khó nói.  Mình không thể nói là mình rất thích sống ở đây, cũng không thể nói là mình ghét nơi này. Để so sánh thì, sống ở đây tốt hơn sống ở Hà Nội gấp 30 lần (con người tốt hơn 20 lần, chất…

những khu vườn

Chiều thứ Sáu. Trong công viên Hama Rikyu. Công viên không quá ấn tượng. Không phải vì vườn cây không đẹp, mà chủ yếu là vì sự dày đặc của những tòa nhà cao tầng bao quanh bên ngoài, làm hỏng cả quang cảnh tĩnh mịch, thanh tao của vườn tược. Tuy thế, trong công…

Cô gái đến từ hôm qua

Phim hay và dễ thương. Có vài thiếu sót về mỹ thuật và sự lạm dụng âm nhạc để dẫn dắt câu chuyện, nhưng thú thực là mình không để tâm cho lắm (với cả nhạc hay thì cũng bớt câu nệ). Vì mình đã bị lôi cuốn theo những tình tiết dễ thương của…

Tình yêu còn đó

“Tôi thường được hỏi, liệu việc tôi làm là do tình yêu hay do “cảm giác trách nhiệm”. Lúc đó tôi tự hỏi: khác nhau ở đâu? Tình yêu có giá trị gì khi không chịu nhận trách nhiệm?” Tự nhiên mò được cuốn sách này bị bỏ quên trong tủ sách bao năm trời,…

Yêu như chưa yêu lần nào

Dalida có lẽ là kiểu phụ nữ nghiện yêu. Nàng đi từ hết cuộc tình này sang cuộc tình khác, tình yêu nào cũng đắm đuối, cũng nồng nàn lãng mạn. Xem bộ phim này, mình thấy tình yêu thật độc hại và phản trắc. Chỉ là con người làm khổ nhau, và làm khổ…

Về cái chết

Tiểu thuyết “Người xa lạ” của Albert Camus tác động nhiều đến mình. Không chỉ là vì tư tưởng của cả cuốn sách, mà còn vì câu nói của nhân vật “tôi”: “đằng nào cũng chết, thì chết bây giờ hay hai mươi năm nữa có khác gì?” Mỗi lần hay tin một ai đó…

Về phe nước mắt

  Mỗi khi nói chuyện với một người phụ nữ đáng mến, nghe kể về những nỗi buồn đau và mất mát trong đời họ, không hiểu sao tôi luôn thấy thương họ thật nhiều. Tôi thật lòng mong họ hạnh phúc. Bởi vì người phụ nữ nào cũng đáng được hưởng hạnh phúc. Biết…

Về London, nơi tôi đã rời đi

“Tôi luôn nghĩ về London như một thực thể sống. “Vibrant” (sống động, không ngừng rung chuyển) – người ta thường miêu tả nó như vậy. Thành phố đang hít thở. Thành phố tưng bừng reo vui. Thành phố đang khóc. Thành phố đang cười. Thành phố quyến rũ tôi. Thành phố làm ngơ tôi.…

Cơ hội sinh ra cơ hội

Hồi mình ở Anh, mình đi chơi với thằng bạn giời đánh. Không rõ hôm đó cả hai nói chuyện gì nhưng mình nói về một ai đó và bảo: “Anh ta tốt nghiệp trường Cambridge đấy.” Thằng bạn mình bèn nói: “Thì sao, nếu em sinh ra ở đây thì em cũng học Cambridge…

LỖI (Error 404)

“Trầm cảm không cầm dao, chọc cho bạn một phát để bạn gục ra chết. Thế thì đã quá dễ. Nó bắt bạn phải sống, để bạn chết từ từ, chết già chết khổ, sống để những người xung quanh hoan hô bạn vì bạn đã chọn cách chết chậm thay vì chết nhanh.” Mình…

Things to come

“Miễn là chúng ta vẫn khát khao, chúng ta có thể sống mà không có hạnh phúc. Chúng ta chờ mong đến khi ước mơ thành hiện thực. Nếu như hạnh phúc không đến, thì vẫn còn đó hi vọng. Và sức hút của ảo tưởng vẫn còn đó chừng nào khao khát dẫn đến…

Chuyện dọc đường

Một trong những điều khiến mình suy nghĩ trong những năm đi du lịch “bụi” chính là cuộc gặp gỡ với những con người cô độc mà mình tình cờ quen biết trên thế giới này. Bây giờ mình đã khác, con người mình trở nên khép kín hơn (có những khi đi một mình…

Những ngày Praha

Lần thứ hai tôi trở lại Praha, thành phố hiện lên trong mắt tôi vẫn đẹp không kém gì lần đầu tiên ấy. Với Praha, tôi không có một kỷ niệm đặc biệt với bất kỳ ai. Tôi không thực sự tìm kiếm một điều gì, hay chủ đích tìm lại một điều gì. Tôi…