“Tôi bỏ quên tôi ở nước Anh” tái bản!

Vậy là chỉ sau 1.5 tháng xuất bản trên thị trường, những cuốn sách bản đầu tiên của “Tôi bỏ quên tôi ở nước Anh” đã sắp được tiêu thụ hết. Nhã Nam vừa thông báo với mình là sách sẽ sớm được tái bản lần thứ nhất. Đây là một tin rất vui với…

Cha cõng con

“Cha cõng con” không phải là một bộ phim xuất sắc, nhưng nó có những điểm “được” mà 90% phim Việt Nam không có. Và những cái được ấy làm nên một bộ phim đáng xem. Nội dung phim cực kỳ đơn giản: một người đàn ông góa vợ nuôi con một mình, sống ở…

Sống trong im lặng

Hôm qua, khi tôi nói chuyện về Istanbul với người bạn, tôi đã khen Istanbul đẹp vô cùng. Thế là em hỏi: “đẹp bằng London không?” Tôi đã mất một lúc để suy nghĩ về câu hỏi ấy, bởi Istanbul và London khác một trời một vực như hoa phong lan với hoa cúc vậy:…

Giáo sư

Lần đầu tiên gặp giáo sư, tôi thấy cô thật.. tẻ nhạt (mong rằng đừng ai mách cô điều này, không thì tôi nguy lắm). Cô là một người hiểu biết và tận tâm, điều đó đã được thể hiện rõ ngay từ ngày ra mắt. Nhưng thú thực là cái nhịp giảng chậm chậm,…

“Tính cách người Anh” (1)

Tôi vừa nhận được một email của WordPress cho biết tần suất viết bài của tôi gần đây rất thấp. Có lẽ tôi đã mặc kệ bức thư đó, nếu không phải vì tôi đã ngủ thiếp đi vì quá mệt lúc tối, và giờ thì tỉnh dậy giữa đêm, tỉnh như sáo. Tôi luôn…

Những ngày đầu ở London

Sinh nhật lần thứ hai của tôi ở nước ngoài. Sống ở thành phố này, có đôi khi tôi cảm thấy như mình đang yêu. Dù rằng trên thực tế, tôi chẳng yêu ai cả. Chuyện cũ đã dần trôi vào dĩ vãng, còn những mối quen biết vẫn còn quá mới mẻ. Nhưng mà…

Em có cô đơn không?

Có người hỏi: “em ở một mình ở nước ngoài, liệu có thấy cô đơn không”, khiến mình có vài suy nghĩ.. Mình suýt nói là không. Dù sao, mình mới chỉ ở đây chưa đầy một tuần. Nếu phải thành thật với lòng, thì bây giờ mình dễ khóc vì nghĩ đến một năm…